Tiếng tày tôi viết viết là tày Tràng Định-Lạng Sơn.
Trong các mục trước,tôi có nói là tiếng tày chúng ta là rất phong phú và đa dạng.
Bởi vậy tôi có thể ,giới thiệu sơ qua về cách cư sử cũng như ...các từ ngữ thường dùng.
Pì : Anh -chị-nói chung là lớn tuổi hơn....Pì khươi...pì lùa.( Anh rể-chị dâu ).
Noọng :là em trai hay gái...nói chung là ít tuổi hơn.
Ngò : Tôi-ich.
Nỳ : mày-em-Er-sie-es.....
Câu : Tôi ..ich..(Thể này là dùng cho bạn bè thân quyen ,hay chửi nhau.....)
Mââỳ : Tao ....ich....( Đây cũng vậy..)
Mé : là bà -Oma
Pả : Bác Gái.Tante
A : Cô...Tante
Ông : OPA
Chảng : Nói...( CB là phuối...)
Mí : không.
Tôi viết giới thiệu cả Đức để thế hệ thứ hai còn biết ....Vì con tôi ,tôi dạy cháu tiếng tày thôi...cháu biết nghe.. Tiếng kinh cháu ko biết....còn con cái cá Đ/H chỉ nói tiếng kinh phải ko ? Con tôi hôm về quê chào Mé...chào Pả...và chào A.....
Các đ/h dạy cho các cháu nếu có đ/k về phép nói truyện với ông bà....chắc ông bà mừng lắm .(mừn dú đức nhằng chắc chảng tày ,dú slườn hăn lục đếc hăn toàn chảng keo....câu mí chắc pền slừ.....)
Vằn nẩy pì pây háng dự đảy lăng lai ?
Noọng vằn nẩy mí đảy váng pây háng liều !!!
Tu khay khẩu.
Nặm khay oóc.
Chuốn slù pu.
Câu su nuốc.
Mý tình đảy.
Táng hết táng kin.
Táng chảng táng tình .
Pì noọng hiểu gì ko ?